Đăng trong TRANSLATION: Johnlock Short fiction

#113: NĂM LẦN SHERLOCK CHỈNH LỖI NGỮ PHÁP CỦA JOHN – VÀ MỘT LẦN NỌ ANH ĐÃ KHÔNG LÀM THẾ

Tiêu đề gốc: 5 Times Sherlock Corrected John’s Grammar – And The One He Didn’t

Nguồn: fanfiction.net

Rating: K+

Link gốc: http://www.fanfiction.net/s/9678422/1/5-Times-Sherlock-Corrected-John-s-Grammar-And-One-Time-He-Didn-t

—————–

1355907944965644_v1

1.

Cứ mỗi lần John nhờ Sherlock kiểm tra chính tả ở mỗi bài đăng trong blog mình là chuyện đó lại xảy ra. Không thường xuyên lắn, và John cũng không thích thú cái việc bị gã kia sỉ nhục.

Sherlock thường thở dài mấy tiếng chán chường trước khi phải nhảy bàn tay mình lên laptop của John, và sửa một vài lỗi sai của bạn chung nhà trong sự kịch tính mỗi khi phát hiện ra lỗi. Thường chỉ là lỗi đánh máy. Không thực sự nhiều lắm. Nhưng đôi lúc là John lẫn lộn you’re  your và điều đó luôn thực sự khiến Sherlock nổi đóa.

Rồi hắn sẽ không thèm nói chuyện với John tới vài ngày và đến khi anh mắc lại cái lỗi đó thì bài đăng blog của anh sẽ cay xè với những bình luận đâm chọt của hắn như “Tại sao tôi lại sống chung với cái người không thể phân biệt được “you are” và “your” cơ chứ?” hoặc là “Chúa ơi tôi không thể tin được điều này, làm ơn cho tôi sức mạnh đi.”

——

2.

Sherlock thích ngữ pháp phải thực là chuẩn mực – anh không hiểu tại sao người ta khi giận dữ hoặc nói chung là buồn phiền thì lại dễ mắc những lỗi sơ đẳng trong lúc nói.

Lại một lần nữa anh lườm John khi John đang kêu lên.

– Ai quan tâm, thì tôi thực sự không phải gay! (To who it may concern, I’m not actually gay)

– Dành cho ai (whom), John à.

Sherlock như thường lệ, sửa John ngay.

– Mà với lại, chẳng ai lại đi tin anh đâu.

——

3. 

Có lẽ không giống như thế, nhưng Sherlock và John thường xuyên hướng đến một cuộc sống tự do ngôn luận công bằng. Tuy thế, lắm lúc John sẽ than phiền về mấy thí nghiệm hoặc cái sự thiếu tốt bụng của Sherlock, rồi chuyện đó sẽ dẫn đến cãi nhau một chút, nhưng hơn thế thì họ vẫn rất là hòa hợp.

Nhưng mà khi đề cập đến những vấn đề ít khi đụng tới thì John có thể nổi giận rất dữ. Rất dữ, thì có nghĩa là rất nhiều sự giận dữ đó. Nhưng sau đây là chính xác những gì sẽ khiến họ giảng hòa lại với nhau, lần nào cũng thế.

– Anh là cái đồ ngu nhất, thô thiển nhất và là cái thằng nhóc bố láo ngốc toét nhất tôi từng thấy (stupidiest, impolitest, gittiest).

John sẽ thét lên như thế.

Sherlock sẽ lườm anh một cái và định mở mồm ra chỉnh lưng John. (đại loại là: most stupid, most impolite, còn git không phải là một tính từ có trong từ điển, nó chỉ là từ lóng thôi). Nhưng trước khi anh kịp có cơ hội nói ra bất cứ điều gì thì John bắt đầu khúc khích cười và Sherlock cũng sẽ cười theo, hòa bình lại trở về với căn nhà 221B.

——

4.

John cười hớn hở với Sherlock.

– Nhìn này, Sherlock. Tôi đã bắt (catched) một con rệp mà anh sợ nè.

Sherlock nhìn chằm chằm vào bàn tay đang chụm kín lại của John. Anh thực sự không thích mấy con bọ đó. Tại sao John vẫn giữ chúng trong tay ảnh chứ? Anh hơi run run. Anh không muốn cho cái gã kia thấy được bộ mặt thật lúc này của mình, anh không muốn mình tỏ ra yếu đuối trước cái con vật bé xíu kia, nên anh nghĩ ngay đến việc mình luôn cảm thấy tự tin nhất.

– Là caught, John. Không phải catched.

Và John tung con bọ vào Sherlock.

——

5.

John nghĩ rằng mình không phải một tay viết tệ. Và thực sự anh không phải. Nếu anh sống ở thế kỉ XIX và viết về những cuộc phiêu lưu của Sherlock, anh hẳn sẽ trở thành một đại thi hào. Nhưng anh không sống trong cái quá khứ ấy, anh đang sống ở hiện tại, và Sherlock nhắc anh nhớ về một nỗi đau luôn ẩn giấu đằng sau tất cả.

Anh vẫn hay bình luận về phong cách viết của John, phê bình rằng John đang khiến những cuộc phiêu lưu trở nên quá lãng mạn. John cũng chả buồn bào chữa nữa, dù sao nó cũng chả tác dụng gì.

Một ngày nọ, Sherlock bay ào ào vào bếp như một cơ bão rồi đặt cái laptop – cái laptop của John – đánh rầm xuống bàn bếp.

– Giờ thì gì nữa đây?

John hỏi, và nghĩ Sherlock lại sắp sửa xả ra một tràn phỉ báng lối viết của mình. Nhưng thay vào đó, Sherlock chỉ thẳng vào từ ‘một cách bướng bỉnh’ (defiantly) và nhăn mặt lại.

– Phải là ‘một cách chắc chắn’ (definitely), cái đồ ngốc toàn diện này.

John chớp chớp mắt (John ý là miêu tả Sherlock bướng bỉnh, và hắn thì không chịu :)))) )

– Sửa mau,

Sherlock khịt khịt và mắt díp lại đầy ám muội.

– Không là tui sẽ giết anh một cách chắc chắn đó.

——

+1

Sherlock thích nhắn tin hơn. Gọi điện thoại trông chán nản ngu ngốc lắm. Không, thực ra là anh thích những ngón tay của mình lướt trên mặt bàn phím của điện thoại di động. Nhanh hơn, hiểu quả hơn.l

Và rõ ràng là John cũng thích nhắn tin như anh vậy. Tuy nhiên, John lại dùng cái thể loại ngôn ngữ tin nhắn ngu ngốc và Sherlock luôn luôn không bao giờ có thể hiểu ngay được.

Nhưng lúc nào mà anh nhận được tin nhắn nói là “luv u sherly bby xxx”, anh không thể không cười được.

Rồi anh nhắn trả lời, “luv u 2 qt, 5eva, xoxo”

(*love you too, cutie, forever, hugs and kisses, mà ổng type số 5 thấy dễ thương quá XD~)

Tác giả:

Normally exceptional

Một suy nghĩ 2 thoughts on “#113: NĂM LẦN SHERLOCK CHỈNH LỖI NGỮ PHÁP CỦA JOHN – VÀ MỘT LẦN NỌ ANH ĐÃ KHÔNG LÀM THẾ

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.